Siêu hình học là một ngành học triết học được thiết kế để khám phá bản chất của thế giới và sự tồn tại. Phạm vi nghiên cứu của nó bao gồm các nguyên nhân và nguồn gốc của tất cả chúng sinh và hiện tượng, đặc biệt là các khái niệm trừu tượng. Ban đầu được xây dựng bởi Aristotle, nó được gọi là “triết lý đầu tiên” hoặc “khoa học đầu tiên”. Siêu hình học là một nhánh của triết học nguyên thủy, trong đó đề cập đến phỏng đoán và suy nghĩ về bản chất của một số điều nhất định khi chúng ta không thể chứng minh chúng thông qua bằng chứng thực nghiệm. Lúc đầu, siêu hình học chủ yếu nghiên cứu hệ thống bản thể tồn tại, và cơ sở lý thuyết của nó là khái niệm “Dual hóa thế giới” của Plato. Từ thế kỷ 13 trở đi, siêu hình học đã trở thành một thuật ngữ triết học và được sử dụng để chỉ nghiên cứu về những điều ngoài kinh nghiệm (như linh hồn, tự do ý chí, v.v.).
Trước khi phát triển khoa học hiện đại, các vấn đề khoa học được coi là một phần của triết học. Thuật ngữ “khoa học” ban đầu chỉ chứa ý nghĩa của “kiến thức”. Tuy nhiên, với việc áp dụng rộng rãi các phương pháp khoa học, triết học tự nhiên đã dần dần phát triển thành một phương pháp đáng tin cậy dựa trên các thí nghiệm và toán học